Đôi dòng chia sẻ của cựu sinh viên nhân dịp kỷ niệm 15 năm thành lập bm - 2015

Vũ Thị Thu - Giảng viên Trường CĐ nghề công nghệ Việt - Hàn. Cựu sinh viên khóa 47

“Chào các bạn tôi tên là Vũ Thị Thu, sinh viên K47 Chuyên ngành Điện tử và tin học trong công nghiệp. Hiện nay, tôi làm giáo viên chuyên ngành Điện tử trường Cao đẳng nghề công nghệ Việt – Hàn. Có lẽ nếu không làm giáo viên tôi sẽ không hiểu hết được cái “nghiệp” làm thầy/cô. Ai cũng bảo làm giáo viên là nhàn, nhưng đi dạy tôi mới thấy được sự vất vả và khó khăn của nghề.

Tôi thực sự biết ơn sâu sắc tới các thầy/cô bộ môn “Kỹ thuật điện tử”. Từ các thầy/ cô tôi không chỉ được học kiến thức phục vụ trong giảng dạy mà còn nhận được kỹ năng sống, kỹ năng làm việc nhóm, phong cách làm việc từ các thầy/cô trong bộ môn. Mỗi khi gặp khó khăn trong công tác giảng dạy chuyên ngành điện tử tôi lại tưởng tưởng đến những tình huống xử lý của các thầy/cô và áp dụng vào tình huống của bản thân. Cho đến bây giờ đi làm cũng vẫn làm phiền thầy/cô, mỗi khi khó khăn hay gặp vấn đề gì tôi lại hỏi thầy và nhận được lời khuyên chân thành.

Do tính chất công việc tôi cũng được tiếp xúc với doanh nghiệp trong và ngoài nước, tôi nhận thấy chuyên ngành “Kỹ thuật điện tử” là một trong những tên nghề “hot” trong cuộc sống và sẽ ngày càng phát triển trong tương lai khi mà Việt Nam tiến đến hội nhập quốc tế. Hiện nay doanh nghiệp nước ngoài vẫn còn rất thiếu những lao động có kỹ năng chuyên ngành điện tử, nhưng để có công việc làm về điện tử tốt thì người học phải trang bị cho mình kiến thức và kỹ năng chuyên ngành vững. Điều đặc biệt là các doanh nghiệp nước ngoài đến trường tôi họ đòi hỏi đó là kiến thức ngoại ngữ. Nếu sinh viên nào ngoài kiến thức chuyên ngành tốt mà có ngoại ngữ giỏi thì dễ dàng có một vị trí tốt đối với chuyên ngành Điện tử. Những điều này tôi cũng đã được học từ các thầy/cô trong bộ môn trong quá trình học, nghiên cứu khoa học sinh viên và cả khi làm đồ án tốt nghiệp.

Tôi rất tự hào rằng mình đã từng là sinh viên chuyên ngành Kỹ thuật điện tử và Tin học công nghiệp của trường Đại học GTVT.

 

Nguyễn Ngọc Trí - Samsung Electronics Việt Nam, Bắc Ninh. Cựu sinh viên K50

Lời chia sẻ của một sinh viên đã từng vấp ngã

Thật hồi hộp mong chờ ngày 31/10 tới để được trở lại với ngôi truờng thân yêu, đuợc gặp lại những nguời thầy, nguời cô đã dìu dắt mình trong suốt 5 năm sinh viên xa nhà đầy khó khăn, và đặc biệt đuợc chia sẻ với các bạn sinh viên khóa dưới, và trong bài chia sẻ này, mình muốn kể cho các bạn sinh viên nghe 1 câu chuyện về 1 nguời sinh viên cá biệt:

    " Mình tên là Trí, tên đầy đủ là Nguyễn Ngọc Trí, mình sinh ra, lớn lên và hiện tại đang làm việc tại Bắc Ninh, là cựu sinh viên K 49+1( K50 nhé ).

Thật sự, quãng đời sinh viên của mình là quãng thời gian mà mình không bao giờ có thể quên được, đã từng cười trong hạnh phúc, cũng không thiếu những giọt nuớc mắt tủi nhục. Và giờ, khi mình nhìn lại, mình thấy thật sự cảm ơn các thầy cô trong bộ môn, các bạn sinh viên K49, K50, những nguời đã luôn bên cạnh quan tâm, động viên mình trong những giai đoạn khó khăn nhất.

Năm 2006, mình vác ba lô lên Hà Nội lọ mọ tìm nhà trọ để học hệ cao đẳng của trường ĐH Bách Khoa, phải thừa nhận rằng, mình không phải là 1 con nguời thông minh, con đường học vấn của mình nó ngoằn ngoèo như con rắn vậy. Sau 2 năm học Cao đẳng, tháng 8 năm 2008, đột nhiên mình đỗ ĐH Giao thông Vận tải HN, và duyên số đã đem mình đến với bộ môn KTDT_THCN thân yêu. Và khi đó, với cái mác " ĐH chính quy" mà chính bản thân mình ảo tuởng sức mạnh nghĩ ra, cũng chính vì thế, mình trượt dài trong những sa ngã với Rượu, Game... mình bê tha đến mức gần 3 tháng không ló mặt lên trường, sách, vở, bút thước mốc meo theo suy nghĩ, thay vào đó là những trận game xuyên màn đêm. :)

Và rồi, điều gì đến cũng phải đến, mình nhớ không nhầm là tháng 5 năm 2009, 1 người bạn cùng chơi và cùng " nát" của mình gọi điện cho và báo:

" Mày tăng ca rồi". Hai chữ " tăng ca" có lẽ rất nhiều bạn sinh viên hiểu được điều đó, mọi thứ như sụp đổ với mình, và rồi mình chán nản, mặc cảm, xấu hổ với bố mẹ, người yêu, người thân, thầy cô, và bạn bè. Mình trốn tránh, chui xuống tận khu Nhổn xa xôi và cắt liên lạc gần 1 tháng trời, lại tiếp tục với rượu, cùng vài thằng bạn trên ngực cũng gắn biển" tăng ca" và cả game nữa. Hơn 1 tháng sau, bạn gái của mình, cùng 2 người bạn thân tìm đến, động viên mình, sau nữa buổi chiều ngồi tâm sự, mình cố miễn cưỡng hứa sẽ đến trường để giữ chút lòng tin còn sót lại với chính người yêu và những người bạn còn tin tưởng mình.

Ngày hôm sau, mình đi học sau hơn 4 tháng k tời trường, rất may là không bị lạc đường đến trường :(. Khổ 1 nỗi, là lại phải ngồi với mấy em sinh viên mặt mới toanh, ánh mắt nhìn mấy anh SV "tăng ca" ban đầu không được thiện cảm cho lắm. Thật may mắn, mình lại được học lớp do cô Huyền chủ nhiệm, và học trong 1 lớp với rất nhiều người giỏi, nhiệt tình giúp đỡ mình cùng đội "tăng ca". Cho đến lúc này, dù chưa 1 lần dám đứng trước mặt họ để nói lời cảm ơn, nhưng thực sự trong thâm tâm mình, cô Huyền, em Mùi, Đức, Trường, Ngọc, Tú... thật sự mình nợ họ 1 lời cảm ơn chân thành. Vì nếu không có cô, không có các em, không có nguời vợ của mình bây giờ thì có lẽ giờ mình đang bán báo bên Hà Nội rồi.

Rồi mình bắt đầu học, học theo đúng nghĩa của từ “ học“. Cái bảng điểm dưới 4 phẩy cũng được mình kéo lên 7.04 khi tốt nghiệp ra trường dù cột thi lại, học lại còn nhiều hơn cả thì đi, nhìn cứ như thể ruộng bậc thang vậy.

Tháng 5 năm 2013, nhờ sự giúp đỡ của thầy Hải cùng các thầy cô trong bộ môn, đặc biệt là thầy Đỗ Xuân Thiệu, mình đã có tấm bằng tốt nghiệp loại khá mà tự mình đã cố gắng giành giật được. Và hiện giờ, mình đã có 1 mái ấm hạnh phúc, 1 người vợ hiền, 1 cậu con trai kháu khỉnh và 1 công việc để nuôi sống bản thân và gia đình.”

Nói tóm lại là, với tất cả những chia sẻ trên, mình muốn thay lời cảm ơn gửi tới các thầy cô trong bộ môn, các bạn cựu Sv K49, 50 đã giúp đỡ mình vựợt qua những giai đoạn khó khắn nhất.

Mình muốn nhắn nhủ đến các bạn sinh viên:

- Đỗ đại học thật là vinh dự, nhưng nó không phải là tất cả, hãy cố gắng nỗ lực hết mình vì bố mẹ, gia đình, vì thầy cô, bạn bè, vì những người yêu thương các bạn.

 Và với những người đã chót lầm lỡ như mình:

-  Không có gì là quá muộn nếu chúng ta biết cố gắng, nếu có lỡ vấp ngã, hãy đứng lên và chứng minh cho mọi người thấy tất cả chỉ là tai nạn.

  Một lần nữa, xin cảm ơn tất cả các thầy cô và các bạn.

 

Đặng Xuân Thảo - Viện Nghiên cứu và phát triển Viettel. Cựu sinh viên K49

Nhớ lại những ngày đầu chập chững vào mái trường mà các gương mặt lớp ĐT&THCN K49 còn xa lạ ấy giờ đang hiện hữu trong mỗi chúng ta. Những lần Thầy Cô nhắc nhở hay mắng như tiếp thêm sức mạnh cho cả lớp, ai ai cũng quyết tâm cao về ước mơ sẽ học tập tốt hơn và cũng như trưởng thành hơn trong quãng thời sinh viên. Và những chuỗi ngày tháng học tập, làm việc, tham gia nghiên cứu trên lab hay những buổi tổ chức liên hoan, đi chơi cùng bộ môn, hay những buổi chơi game onlline sau những giờ học căng thẳng càng làm chúng ta như sát lại bên nhau, thấu hiểu và sẻ chia cho nhau nhiều hơn. Những kỉ niệm vui buồn, những nụ cười hạnh phúc, những giọt nước mắt nghẹn ngào, những cái nắm tay, những cái ôm thật chặt, tất cả được chúng ta lưu lại trong những bức ảnh, những video được sẻ chia cho nhau. Ấy vậy, kể từ những tiết học đầu tiên đến giờ thấm thoát trôi qua cũng  được bẩy năm rùi các bạn à. Bằng nghị lực và sự kiên nhẫn, lòng quyết tâm và niềm tin chiến thắng phần lớn các thành viên của lớp đã có được công việc ban đầu khá hài lòng.

Và hôm nay, Nhân dip kỷ niệm 15 năm thành lập bộ môn và 10 năm thành lập chuyên ngành mỗi chúng ta dù làm ở bất cứ nơi đâu, bất cứ vùng miền nào cũng mong muốn, cũng hy vọng được quay trở về mái trường thân yêu gặp những người Thầy, Cô, những người anh người chị, những thành viên của lớp cũng như những em khóa dưới để cùng quay ngược thời gian ôn lại kỉ niệm xưa và chia sẻ những trải nghiệm trong công việc, cuộc sống hiện tại.

Nguyễn Trung Thị Hoa Trang - Giảng viên Trường CĐN Công Nghệ Cao Hà Nội. Cựu sinh viên K48

Chúc các Thầy Cô bộ môn Kỹ Thuật Điện Tử luôn luôn mạnh khỏe, luôn sáng tạo, luôn hết mình truyền đạt kiến thức, đào tạo các thế hệ sinh viên khóa sau ngày càng xuất sắc và xây dựng bộ môn ngày càng lớn mạnh hơn nữa !

Đầu tiên cho em xin gửi lời chúc sức khỏe và thành công tới quý Thầy, Cô!

Thật là khó để nói lên thành lời, để viết lên thành câu, để diễn đạt hết thành ý, để tỏ lòng thành kính và biết ơn tới các Thầy, các Cô đã dìu dắt chúng em suốt 5 năm học đại học. Thầy cô không chỉ dạy chúng em để trở thành những kỹ sư giỏi mà còn dạy cho chúng em cách làm người.

Chắc hẳn Thầy cô không quên tập thể lớp Điện Tử & Tin học CN – K48 phải không ạ. Cái lớp mà suốt ngày nói chuyện trong giờ và không chịu đọc sách trước khi lên lớp ý ạ J. Những bài giảng đầy tâm huyết mà thầy cô cất công chuẩn bị cho tụi em mà nhiều khi tụi em còn lơ đãng. Em cũng là đứa hay mắc lỗi, em luôn cảm thấy buồn vì đã không được như sự kỳ vọng của các Thầy cô. Ngày ấy chúng em đã không hiểu hết được nỗi vất vả và tâm sức mà Thầy cô đã dày công bỏ vào những bài giảng cho tụi em. Giờ đây em đã là một giảng viên, em mới thấy được nỗi vất vả của người Thầy và cảm thấy buồn lòng như thế nào khi công sức mình bỏ ra để cố gắng đem lại những bài giảng hay cho sinh viên mà không nhận được sự ủng hộ của học trò. Thầy cô ơi! Chúng em xin lỗi và cảm ơn Thầy cô rất nhiều!

Thời gian trôi qua thật thanh, khi tụi em là sinh viên năm nhất thì chuyên ngành mình mới thành lập được 2 năm, ấy vậy mà 8 năm đã trôi qua. Chặng đường 10 năm tuy không dài những cũng không phải là ngắn nhưng những gì mà Thầy cô xây dựng cho chuyên ngành Kỹ thuật điện tử và cho các thế hệ sinh viên chúng em thì không có thước đo nào đo hết được.

Thay mặt tập thể lớp Điện Tử & Tin học CN – K48, em xin chúc bộ môn Kỹ thuật điện tử sẽ ngày càng lớn mạnh và đào tạo được nhiều kỹ sư giỏi hơn nữa. Chúng em luôn tự hào là sinh viên chuyên ngành Kỹ thuật điện tử của trường ĐH GTVT. Kính chúc Thầy cô luôn mạnh khỏe và gặt hái được nhiều thành công hơn nữa trong sự nghiệp trồng người!

Trần Thị Hải Uyên - Samsung Electronics Việt Nam, Bắc Ninh. Cựu sinh viên K51

            Thầy cô kính mến!

Thời gian thấm thoát thoi đưa, thoáng chút bốn năm học đã trôi qua và thêm một năm bước trên đường đời. Một năm, quãng thời gian không quá dài nhưng đủ để chúng em nhận ra những hành trang vô cùng quan trọng mà thầy cô đã chuẩn bị cho chúng em để không choáng ngợp khi bước qua ngưỡng cửa trường học và bước vào cánh cửa đường đời; và nó đủ để có lúc thấy thèm vô cùng cái cảm giác được quay lại bên mái trường nơi có thầy cô, có bạn bè. 

Bốn năm được theo học chuyên ngành Kỹ thuật điện tử và tin học công nghiệp, đây là điều mà chúng em luôn thấy may mắn nhất khi hoàn thành khóa học của mình tại trường UTC. Nơi mà có các thầy cô luôn tận tụy hết mình vì sinh viên. Trong trái tim mỗi chúng em đều mang một lòng biết ơn sâu sắc tới thầy cô. Không chỉ dạy chúng em trên lớp, không chỉ sách vở và những đề tài nghiên cứu mà thầy cô còn luôn là những nhà tài trợ vàng cho các giải bóng đá, những buổi dã ngoại và những buổi liên hoan tràn ngập tiếng cười của chúng em. Không chỉ dừng lại ở trong trường tốt nghiệp với tấm bằng trên tay chúng em không khỏi bỡ ngỡ trước những con đường, những khó khăn để tìm một công việc và cũng lại là thầy cô chuyên ngành dìu dắt, chỉ dạy để chúng em vững vàng hơn.

Tại bất cứ nơi đâu, lúc nào, trước mặt nhà tuyển dụng, trước các sinh viên trường khác... chúng em luôn tự hào và hãnh diện khi nhắc tới chuyên ngành mình Kỹ thuật điện tử và tin học công nghiệp_Trường đại học giao thông vận tải _ Ngọn lửa thắp sáng tương lai. Chúng em cầu chúc các thầy cô sẽ luôn mạnh khỏe để các thế hệ trẻ sau này có cơ hội có được may mắn như chúng em đã từng có tại chuyên ngành Kỹ thuật điện tử.

Chúng em xin cảm ơn thầy cô rất nhiều !

Sinh viên Kỹ Thuật Điện Tử và Tin Học Công Nghiệp K51

Nguyễn Thị Khuyên - sinh viên năm thứ tư, lớp KTĐT&THCN K53

Em rất vinh dự khi được chia sẻ những cảm  tưởng của mình về  mái trường thân yêu trường “Đại học giao thông vận tải”. Trong thời gian học tập ở trường, ngoài sự nỗ lực của bản thân, em đã nhận được sự quan tâm giúp đỡ của BGH nhà trường, các thầy giáo, cô giáo và các bạn sinh viên trong lớp.

Những năm học tập tại trường Đại học Giao thông vận tải cũng là những năm trưởng thành nhanh nhất trong cuộc đời của em. Chính ngôi trường đã biến ước mơ, niềm đam mê về nghành kĩ thuật điện tử tin học công nghiệp của em trở thành sự thật. Em được trang bị đầy đủ về mặt kiến thức, về đạo đức nghề nghiệp, về kĩ năng sống, và được học lý thuyết và thực hành tại trường cũng như các công ty tại Hà Nội.

Sự lựa chọn vào 1 ngôi trường mang tên “Đại học giao thông vận tải” ban đầu là một quyết định khó khăn và gặp nhiều sự phản đối từ những người đi trước. Nhưng sự quyết đoán, niềm tin vào một sự khác biệt từ ngôi trường, cùng hành trình 4 năm học tập càng làm em thêm tự tin về nghề nghiệp và sự lựa chọn đúng đắn của mình.

Điều khác biệt nhất em nhận thấy từ ngôi trường”’Đại học giao thông vận tải” so với các trường đào tạo về nghiệp vụ Kĩ thuật điện tử tin học công nghiệp đó là: trong quá trình học tập tại trường, em có cơ hội được tiếp xúc, thực hành các ý tưởng vào thực tế. Chúng em được thực hành trên phòng thí nghiệm mọi lúc để có thể hoàn thành tốt “Đề tài nghiên cứu khoa học” của Khoa, Trường. Đồng thời  trong quá trình làm Đề tài, Bài tập lớn thầy cô đã hướng dẫn tận tình  giúp đỡ chúng em, giúp chúng em những lúc khó khăn trong thực hành, và nhờ thế hiểu sâu hơn các kiến thức trên lớp mà thầy cô đã giảng dạy. Thông qua những buổi gặp gỡ giữa thầy trò 20-11 hay những buổi chia sẻ về kinh nghiệm thầy cô đã trải qua, tình cảm thầy trò trở nên gần gũi hơn, ấm áp hơn. Thầy cô đã truyền cho chúng em nguồn cảm hứng học tập, tình yêu ngành nghề của mình, say mê tìm tòi nghiên cứu thêm tài liệu, mở mang thêm kiến thức sâu rộng hơn. Trong môi trường đó chúng em còn được rèn luyện các kĩ năng giao tiếp, ứng xử, kĩ năng thuyết trình cũng như nâng cao trình độ ngoại ngữ chuyên ngành để chuẩn bị tốt nhất cho “Bảo vệ đồ án” quan trọnghơn nữa là nền tảng vững chắc cho em ra trường làm việc.

Bên cạnh sự nỗ lực phấn đấu học tập không ngừng, chúng em còn được tham gia các hoạt động thể thao, các buổi giao lưu đá bóng giữa thầy cô và sinh viên giữa các Khoa do Nhà trường tổ chức hay các Hội tình nguyện, Hội hiến máu. Ngôi trường đã tạo một sân chơi lành mạnh, tạo nên sự gắn kết tình cảm, sự thấu hiểu giữa các bạn sinh viên, giữa thầy, cô giáo và chúng em, tạo nên những kỉ niệm đáng nhớ một thời sinh viên năng động, khỏe khoắn, tràn đầy nhiệt huyết.

Để có được thành quả như ngày hôm nay, ngoài sự nỗ lực và cố gắng của bản thân, chúng em xin ghi nhận công sức to lớn của các thầy cô giáo, BGH nhà trường, cùng các thầy cô giáo chuyên môn đã đồng hành cùng chúng em trên con đường “khai sáng tri thức". Sự dìu dắt, nâng đỡ, quan tâm và chỉ bảo của các thầy cô cùng những lời động viên đúng lúc đã giúp chúng em có một sự khởi đầu mới thành công và tốt đẹp, tạo cho chúng em một nền móng vững chắc về chuyên môn nghề nghiệp, về đạo đức và về kĩ năng sống!

Xin kính chúc các thầy cô giáo sức khỏe!

Phạm Xuân Tùng - sinh viên năm thứ hai, lớp KTĐT&THCN K55

Trong cuộc sống của mỗi người, ai cũng mong được đến trường, để tiếp thu những kiến thức, những điều mới mẻ mà thầy cô và bạn bè mang lại. Ngôi trường thân yêu của tôi mang tên trường Đại học Giao thông vận tải, nơi ươm mầm những ước mơ, nơi để lại biết bao nhiêu kỷ niệm vui, lẫn những kỷ niệm buồn của một thời sinh viên áo trắng, một thời để nhớ, một thời để thương.

Ngày đầu tiên đến trường của tôi là một ngày đẹp trời. Tôi dường như choáng ngợp trước những gì diễn ra ở trước mắt, cơ sở vật chất rất đầy đủ để phục vụ việc học tập và nghiên cứu của các bạn sinh viên, cũng như khuôn viên trường rất lớn. Tôi cảm thấy rất tự hào, sung sướng khi là một sinh viên của ngôi trường như thế này. Tiếng cười nói của các bạn sinh viên khác vang lên âm thanh rộn rã, vang xa đánh dấu trong tôi bước ngoặt lớn, nó lùa vào trái tim băng giá của tôi một cảm xúc vô cùng xao xuyến.

Tôi biết bắt đầu từ hôm nay tôi đã bước vào môi trường mới, đẳng cấp mới và cũng là lúc đối đầu với những thử thách mới khó khăn hơn đang chờ tôi ở phía trước. Vậy là từ khoảnh khắc thiêng liêng đó tôi đã chính thức được làm sinh viên khoa Điện - Điện tử của một ngôi trường có bề dày thành tích và truyền thống vẻ vang, đẹp đẽ - trường Đại học Giao thông vận tải.

Bước vào ngôi trường mới, tôi được theo học khoa Điện - Điện tử của trường, cũng giống như bao bạn bè khác khi bước vào giảng đường mới, bạn bè, giảng viên cũng mới, đã làm cho bản thân tôi lung túng, rụt rè, bối rối…Trong suy nghĩ ban đầu tôi cứ tưởng bạn bè nhìn mình với ánh mắt khác lạ, không thiện cảm. Nhưng ngược lại các bạn ấy rất hồn nhiên, giúp đỡ tôi vào lúc khó khăn nhất, các bạn đã hỏi thăm, tâm sự, sẻ chia những chuyện trong lớp. Những kỷ niệm đó còn mãi trong tôi. Bao niềm vui, sự hãnh diện, rụt rè và bỡ ngỡ cứ xen lẫn trong tôi với những ấn tượng đẹp đẽ.

Đối với tôi mà nói, những ngày đầu trong tôi gì đó thật mơ hồ, chưa định hình rõ, thi thoảng trong đầu lại suy nghĩ không biết mình có nên theo học được ngành này hay không ? Các bạn trong khoa này chắc chắn là những bạn sinh viên học rất giỏi và liệu mình có thể theo kịp họ không ? Các thầy cô chắc rất nghiêm khắc và khó tính ?. May thay, tôi không phải bận tậm những điều đó lâu, thời gian đã dần dần cho tôi câu trả lời. Tất cả các giảng viên đều chăm lo cho các sinh viên hết mực, thầy cô không có bất kỳ sự phân biệt đối xử nào giữa các bạn sinh viên thành phố hay sinh viên tỉnh lẻ, thầy cô đã hết lòng truyền đạt những kiến thức bổ ích cho các sinh viên để nâng bước cho con đường học tập của các sinh viên… Thầy cô luôn làm những điều tốt nhất có thể trong khả năng của mình để giúp đỡ các bạn sinh viên trong khoa. Đó cũng là trách nhiệm của mỗi người thầy đem lại cho những sinh viên yêu quý của mình, yêu biết mấy những tấm lòng nhân hậu cùng trách nhiệm mà người thầy trao cho.

Là một sinh viên của trường, tôi hứa sẽ quyết tâm học hành và rèn luyện sao cho xứng đáng với truyền thống nhà trường. Đó là những cảm xúc, suy nghĩ vô cùng chân thật của tôi khi tôi được là một sinh viên của khoa điện điện tử trong một ngôi trường danh tiếng mà tôi từng ao ước được học.